Cảm nghĩ về thầy cô giáo của em lớp 7 hay nhất
Hướng dẫn
Tin… tin… tin…”. Âm thanh của tiếng ken xe máy vang lên ngoài cổng trường làm cho chúng em quay nhìn về phía bóng ảo dài màu hồng ngọc. Đó chính là cô Hoa, cô giáo mà em yêu quí nhất.
Em nhớ mãi kỉ niệm ngày đầu tiên cô bước vào lớp! Cả phòng học như sáng hẳn lên nhờ nét đẹp trẻ trung của cô. Với tuổi đời xấp xỉ khoảng hai mươi, cô còn rất trẻ, trẻ như một nữ sinh trung học. Vậy mà các bạn chớ có lầm! Tuy mới bắt đầu vào nghề và trông trẻ như thế nhưng tay nghề của cô rất vững vàng. Có thể nói được rằng nét đẹp trẻ trung của cô được thể hiện rõ nhất qua vóc người nhỏ nhắn, mảnh mai như cây liễu, cây đào… qua dáng điệu đoan trang, đứng đắn, thanh lịch như các chàng trai, cô gái biểu diễn trên sân khấu… và nhất là qua tà áo dài màu xanh ngọc thướt tha, duyên dáng như những nàng tiên. Nhưng ấn tượng nhất vẫn là đôi mắt tròn xoe như hai hạt ngọc. Đôi mắt ấy cũng có lúc rơi những giọt lệ long lanh khi thấy học trò không biết nghe lời dạy bảo. Nhưng thường thì đôi mắt ấy luôn ánh lên niềm tươi vui, trìu mến với nụ cười tươi như hoa nở trên đôi môi hình trái tim, trên cái miệng bé nhỏ với chiếc răng khểnh trông “dễ ghét” vô cùng.
Em sẽ không bao giờ quên cô của em chẳng những rất đẹp mà còn có tính tình hiền dịu. Từ khi được học với cô, em chưa hao giờ thấy cô to tiếng hoặc chửi mắng các bạn học sinh. Thường thì cô dùng lời nhỏ nhẹ khuyên răn các bạn sai phạm kỷ luật hay lười biếng học tập. Em còn nhớ rất rõ từng lời dặn dò của cô: “Con đừng phạm lỗi nữa, nghe con!” Âm thanh tiếng “con” sao mà hiền từ, ngọt ngào thảm sâu vào tâm hồn của chúng em. Khi giảng bài, đến bàn ghê cũng ngồi im chăm chú nghe từng giọng nói trầm ấm, diễn cảm của cô. Chỗ nào chúng em chưa hiểu, cô sẵn sàng giảng lại thật cặn kẽ. Khi cô viết bảng, em có cảm tưởng như viên phấn cũng hãnh diện khi được bàn tay xinh xắn của cô nắn nót ghi từng nét chữ khéo léo lên tấm bảng đen. Cô thường đi lên đi xuống trong phòng học, quan sát từng em một để sửa chữa kịp thời những sai sót. Suốt đời em sẽ không bao giờ quên những lần được bàn tay mềm mại, thơm tho của cô giúp cho nét chữ của em viết ngay ngắn, đẹp đẽ….
Em còn nhớ như in buổi dạy thao giảng của cô. Hầu hết giáo viên trong trường và một số giáo viên trong quận đều đến tham dự buổi dạy này. Kể làm sao cho hết được niềm tự hào của toàn thể học sinh lớp chúng em trong ngày ấy! Đạt dược danh hiệu “Giáo viên dạy giỏi”, cô đã mang lại vinh dự cho nhà trường nói chung và cho lớp em nói riêng.
Xúc động nhất là việc cô đến thăm hầu hết các bạn học sinh có hoàn cảnh gia đình khó khăn. Cô chẳng những động viên thăm hỏi mà còn mua sách vở cho các bạn ấy mặc dù tiền lương của cô chẳng đáng là bao. Cử chỉ này càng sáng lên tấm lòng nhân ái của cô mà học sinh chúng em sẽ không bao giờ quên
Mỗi lần nhớ đến cô, em càng hiểu thèm về tấm lòng tận tụy của một giảo viên, tấm lòng nhân ải của người mẹ hiền thứ hai trong đời. Càng hiểu bao nhiêu, em càng tự hứa với mình bấy nhiêu là sẽ cố gắng học tập và yêu quí thầy cô giáo nhiều hcm nữa đúng như ỷ nghĩa của câu ca dao:
“Muốn sang thì bắc cầu kiều
Muốn con hay chữ phải yêu kính thầy”.