Đề bài: Em hãy tả cái võng
Bài làm 1
Cứ nghỉ hè về quê là em rất thích thú, ở quê mọi thứ thật bình dị và không khí thật trong lành biết bao nhiêu. Ra vườn cây của ông ngoại cũng thật mát mẻ và em nư ấn tượng nhất chính là chiếc võng của ông được mắc vào hai cái cây xoài thật mát mẻ.
Cái võng của ông ngoại nếu như nói về hình thể thì nó thật đơn giản có thể là miếng vải đủ rộng thật là dài và đã buộc túm ở hai đầu chiều dài. Đặc biệt hơn em như thấy ông em cũng đã treo hai đầu vào hai chiếc cột hoặc giữa khoảng hai gốc cây. Chiếc võng thật là uyển chuyển linh hoạt không như chiếc giường cồng kềnh và nặng nề kia nó đưa con người vào giấc ngủ thật nhanh chóng. Mẹ em cũng kể với em rằng khi me em nhr mẹ em cũng rất hay cho em nằm võng. Vì khi nằm võng đu đưa nó như cho em nhanh chìm vào giấc ngủ nhanh hơn. Tuổi thơ em như gắn với chiếc võng là như vậy.
Em lại nghe ông ngoại kể rằng thông thường ngày xưa, những bà mẹ nuôi con thơ mà cứ vẫn phải đi làm trong những ngày mùa hay cấy. Các bà, các mẹ dường như không thể để con ở nhà, và họ cũng không thể địu con trên lưng như cách thức người dân tộc. Mà họ đã thật sáng tạo, họ mang con theo nhưng đặt con trên võng mắc dưới những làn cây mát tỏa bóng râm và cứ chốc chốc quay mặt nhìn xem chừng. Chiếc võng thật là thông dụng phải không nào.
Chiếc võng của ông em cứ đưa qua đưa lại, khi em ngồi trên chiếc võng đó thì thấy thật thoải mái, nó cứ đưa qua đưa lại khiến cho em chìm sâu vào giấc ngủ lúc nào không hay. Có hôm đi chơi với các bạn ở gàn nhà ngoại khi về mệt quá, em ngả lưng luôn trên chiếc võng dưới cái râm của vườn cây, em ngủ một giấc ngon lành. Ngủ không biết ông bà gọi về ăn cơm nữa. Ông em ra vườn nhìn thấy thì lại gọi nhẹ em vào ăn cơm. Chiều chiều em lại ra chiếc võng đó nghe ông kể những câu chuyện thú vị về những năm tháng chiếc tranh và ông và đồng động cũng mắc võng trên rừng Trường Sơn để nghỉ ngơi.
Chiếc võng như thật hữu dụng trong cuộc sống ngày xưa và cả bây giờ. Em rất yêu quý chiếc võng và cũng rất muốn mẹ mua cho em một chiếc võng để trong nhà.
Bài làm 2
Tuổi ấu thơ dường như ai ai cũng đã nằm trên võng và từng nghe tiếng võng đưa kẽo kẹt và vẫn còn như vang vọng những câu hát ầu ơ của mẹ ru giấc ngủ. Chiếc võng dường như cũng đã thay vòng tay mẹ hiền. Me em nói khi mọi người đều tất bật công việc, để ru em ngủ thì đặt em vào chiếc võng đung đưa như giúp cho em đi vào giấc ngủ ngon lành.
“Trăm con mắt trải khắp mình
Dáng cong mềm mại, tính tình dễ thân,
Hè sang ai cũng muốn gần,
Nằm chơi chốc lát, đỡ phần bức oi?”
Đó chính là câu đố dân gian em hay được nghe để đố về chiếc võng. Câu đố cũng như là một cách miêu tả hay nhất về chiếc võng. Chiếc võng được đan bằng những sợi dây thừng rất chắc chắn và có nhiều mắt xích hay mẹ em gọi đó chính là các thắt nút dây. Và chiếc võng như được buộc túm ở hai đầu lại với nhau sau đó được vắt vào hai điểm tựa trên cao vừa đủ. Như chiếc võng nhà em lại được mắc vào hai chiếc cửa sổ ở góc nhà rất thiện lợi. Mỗi khi trời nắng nóng em dường như không muốn nằm trên chiếc giường mà muốn nằm trên chiếc võng đu đưa như vừa tạo ra được gió mát mà lại giúp cho em chìm vào giấc ngủ nhanh nhất.
Chiếc võng nhà em có màu như màu của những sợi dây thừng đó là màu trắng hay màu ghi như nhà ông nội. Nhưng nó cũng thật chắc chắn. Có lần cả em và mẹ cùng ngồi trên chiếc võng ngủ mà chiếc võng không hề bị đứt. Em rất yêu thích chiếc võng này của nhà em. Nó cũng rất tiện lợi nữa, có thể ngồi đó thay vì ngồi ghế và cũng có thể nghỉ ngơi hay ngủ nữa.
Có thể thấy được rằng chức năng mà chiếc võng đảm nhiệm cũng hết sức đa dạng, và cũng hết sức là phong phú và nét đẹp văn hóa dân gian tỏa ra từ chiếc vong kẽo cà kẽo kẹt chốn thôn quê giản đơn mà ẩn chứa trong em biết bao kỉ niệm như vậy.
Em rất thích ngủ trên chiếc võng vì sự đu đưa nhẹ nhàng của nó dường như giúp em chìm sâu vào trong giấc ngủ một cách nhanh chóng nhất. Hàng ngày em cũng đều lấy chiếc chổi lông gà phật qua phật lại cho chiếc võng thêm sạch sẽ. Chiếc võng như người bạn thân thiết của em.